Tôi nhớ mãi nồi thịt kho hột vịt nóng hổi. Mẹ nấu mừng ngày tôi về.
Chan nước thịt ra bát cơm trắng, tôi thấy những sợi tóc đã bạc màu. Nhìn sang, mẹ cười hiền từ tốn.
Tôi thấy cả da đầu mẹ, những mảng trụi lóc bơ vơ. Mắt mẹ cũng đã mờ, để không biết rằng nồi thịt có thật nhiều tóc.
Vậy là, những ngày tôi ở xứ người, bữa cơm của mẹ luôn có tóc mà không ai lấy ra.
Podchaser is the ultimate destination for podcast data, search, and discovery. Learn More